Chương 17

Nằm cuộn tròn trong chăn, không mảnh vải che thân, tôi nhìn lên trần nhà chờ đợi cảm giác hối hận tràn vào. Một phút trôi qua, năm phút trôi qua, chẳng có gì xảy ra. Tôi không cảm thấy khác biệt. À, nếu không tính đến cảm giác râm ran trong cơ thể thì thôi.

Vì lý do nào đó, tôi muốn cảm thấy mình l...