Lưỡi lỏng lẻo

Misty

Tí tách. Tí tách. Tí tách.

Tôi mở mắt ra trong bóng tối, chớp mắt để quen dần. Cơ thể tôi đau nhức như chưa từng trải qua trước đây, nhưng tôi vẫn sống. Tôi vẫn sống, và đang ở trong một ngục tối.

Tôi gượng dậy, bò tới những thanh sắt ngăn cách tôi với hành lang ẩm ướt, tối tăm, chỉ được ch...