Chương 235

Cái khe nhỏ này tuy không lớn, nhưng qua khe đó, tôi vẫn mờ mờ nhìn thấy một chút màu hồng. Dù không rõ lắm nhưng tôi chắc chắn rằng chỗ đó của Trần Đan Dương tuyệt đối không nhỏ hơn của Trương Tiểu Thanh đâu.

Có lẽ nhận ra điều gì đó, Trần Đan Dương đột nhiên ngẩng đầu lên, thấy tôi đang nhìn chằm...