Chương 978

Nếu có thể, lại phải đợi đến kiếp sau sao! Cô nghĩ thầm trong sự bất lực.

"Chúng ta về thôi, thấy cậu không sao là mình yên tâm rồi..." Cô đứng dậy, cầm tay anh kéo lên.

"Ừm..." Anh ngoan ngoãn đứng dậy, trong lòng ngọt ngào khó tả. "Thấy cậu không sao là mình yên tâm rồi", hóa ra cô cũng lo lắng ...