Chương 100

KATE

Chết tiệt. Chết tiệt thật. Mình chậm lại vài mét trước tòa nhà của anh ấy. Mình vẫn còn năm phút. Chân mình đang run, tim đập thình thịch, và không khí vào ra mạnh mẽ qua miệng và mũi. Mình đặt tay lên đầu gối và hít thở chậm rãi. Mình không thể để anh ấy nghĩ rằng mình sắp chết. Nhưng đúng là...