Chương 1409

Anh ấy vội vàng cùng tôi quét dọn, vừa quét vừa nhìn tôi, trong ánh mắt tràn đầy nụ cười.

Cuối cùng, sau khi quét xong hết đống lá rụng, anh ấy nhận lấy cái chổi từ tay tôi.

“Sau này đừng sống ở đây nữa, cô đơn lắm. Chuyển đến sống với anh đi, anh thật sự rất nhớ hồi nhỏ em nấu cơm cho anh ăn, đó ...