Chương 679

Lâm Xuyên không biết mình đã nằm bao lâu, mỗi ngày mở mắt ra, chỉ nhìn chằm chằm vào trần nhà mà thẫn thờ, cả người mệt mỏi đến cực điểm. Sự ra đi của Tần Duyệt như rút hết sinh lực khỏi Lâm Xuyên, bây giờ anh chỉ còn là một cái xác không hồn.

Nhìn trời từ sáng đến trưa, rồi từ trưa đến chiều tà, t...