Chương 129

“Đứng lại.”

Vương San San lên tiếng, khuôn mặt không biểu lộ chút cảm xúc nào.

Lâm Xuyên dừng bước, lau mồ hôi lạnh trên trán và giải thích: “Được rồi, tôi thừa nhận mình là một kẻ rình mò. Kể từ hôm đó vô tình thấy có người làm chuyện ấy ngoài trời, tôi ngày nào cũng đến đây xem.”

Lâm Xuyên giơ chi...