Chương 113

Gió thổi xào xạc, lá vàng rơi rụng từng chiếc một, lá xoay vòng trong không trung, còn Trúc Dật đứng đó ngước nhìn trời, mái tóc đen bay phấp phới, có lẽ ai nhìn thấy cũng không muốn phá vỡ sự yên bình này...

"Ngàn năm trôi qua, người đẹp nghiêng thành... ta nhớ ngươi, mà ngươi lại trách ta, giờ ta...