Chương 117

Selene

"Trời ơi, Selene!" Giọng của Makayla làm tôi giật mình tỉnh dậy từ giấc ngủ ấm áp, không mộng mị, và tôi ngồi dậy, xoa xoa đôi mắt mờ mịt.

"Hả? Tớ dậy rồi," tôi rên rỉ, giọng khàn đặc vì buồn ngủ.

Chết tiệt. Tớ đã ngủ bao lâu rồi? Và cô nàng kia đã đi chưa nhỉ?

Tôi chớp mắt vài lần để làm...