Chương 258

Vừa rồi còn như người một nhà, giờ ba chúng tôi lại như người xa lạ.

Câu nói vừa thốt ra, tôi lập tức nắm quyền chủ động. Mấy người kia nhìn tôi đầy kinh ngạc.

"Hai mươi triệu đó là tôi cho anh vay. Nên lát nữa nếu có ai đến trả tiền, trả bao nhiêu thì là của các anh."

Tôi cười khẩy, liế...