Chương 147

Adelaide

“Không sao đâu,” tôi nói, hơi thở nghẹn lại khi cố ngăn dòng nước mắt. Tôi xoay đầu con sói bằng tay mình để nhìn sâu vào đôi mắt đỏ ấy một lần nữa. Rồi tôi cúi xuống và hôn lên mũi nó.

“Tôi không hối tiếc gì cả,” tôi nói nhỏ. “Anh đã khiến tôi sống lại, và nếu tôi có thể chọn bất kỳ cuộc...