Chương 73

Tôi tiếp tục khóc nức nở, trái tim tan nát vì tất cả những gì tôi biết mình đang mất đi; giọng nói của mẹ trong đầu tôi tiếp tục la hét rằng tôi vô dụng và vô giá trị. Rằng tôi quá phiền phức để yêu thương, và chẳng ai muốn tôi cả. Tôi luồn ngón tay vào tóc, nắm chặt và kéo mạnh nhất có thể, cố gắng...