Chương 218

“Ha ha!” Trương Viễn khẽ mỉm cười.

Giúp đỡ thì chắc chắn phải lên giúp rồi, nhưng không phải bây giờ!

Thấy Mông Bỉ Na quay lưng bỏ đi, Trương Viễn nhún vai, nhìn về phía xa, ánh mắt lóe lên tia sáng, khóe miệng nhếch lên, nở một nụ cười đầy ma mị.

“Thú vị thật, bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình sau à? Nh...