Chương 150

Tôi không điên.

Tôi đau lòng.

Và tôi giận chính mình.

Don đã cảnh báo tôi. Tôi đáng lẽ phải nghe lời. Tôi không nên ngu ngốc, mù quáng yêu Julian, bỏ qua mọi thứ, sống trong vô minh. Điều này chắc chắn sẽ xảy ra. Julian chưa bao giờ thuộc về tôi ngay từ đầu. Anh ấy là Capo Bastone. Và tôi chỉ là ...