177

LIAM: Tôi vui mừng khôn xiết sau khi bố nói tôi có thể đi. Tôi chạy đi tìm Kes. “Tôi có thể đi! Tôi có thể đi!” Tôi nói khi nhảy lên ôm cô ấy. Cô ấy vừa kịp đỡ lấy tôi. “Liam!” “Tôi có thể đi, bố đồng ý rồi!” “Được rồi, em trai, được rồi. Vậy thì chị nghĩ chúng ta nên bắt đầu đóng gói đồ đạc cho em ...