Chương 143

Amelia

Tôi đứng trước mộ của Lucy, gió mát thổi qua, làm xào xạc những chiếc lá xung quanh, như thì thầm. Bia mộ đơn giản, tên cô ấy được khắc bằng chữ viết tay tinh tế, một dấu hiệu im lặng của một cuộc đời bị cắt ngắn. Dưới tên cô ấy là bức ảnh—một bức ảnh được chụp từ lâu trước khi mọi thứ tan v...